Người còn lại tiếp tục làm việc – cứ múc nước và đổ vào rổ. Trước
khi trời tối thì ông tát gần cạn cái giếng. Bất chợt, khi ông đổ thùng nước vào
rổ, ông nghe một tiếng động lạ, và nhìn trong rổ là một chiếc nhẫn kim cương.
“Ồ, giờ đây thì ta biết tại sao nhà vua lại sai múc nước đổ vào rổ rồi.” Vừa
lúc đó nhà vua đến. Ông trao cho vua chiếc nhẫn đã tìm được. Vua cười và nói:
“Nó là của ngươi. Ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, giờ đây ta có thể giao cho
ngươi việc lớn hơn.”
Đôi khi chúng
ta nghĩ rằng dường như một số đòi hỏi của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh là
không hợp lý, và chúng ta bị cám dỗ để không vâng theo lời Ngài một cách chính
xác và đầy đủ. Nhiều người cho là có thể sửa đổi chút ít ý muốn của Chúa sao
cho phù hợp với hoàn cảnh hiện tại, miễn sao vẹn cả đôi đàng giữa “ý mình” và
“ý Chúa.” Quan niệm như thế là đang đi ngược với ý muốn của Ngài. Ý tưởng và
đường lối Chúa cao hơn ý tưởng và đường lối chúng ta. (Ê-sai 55:8,9) Mọi tư
tưởng biện luận để không làm trọn ý muốn Chúa đều đến từ quỷ dữ.
"Sự vâng lời quý hơn của tế lễ; sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực." (1 Sa mu ên 15:22b).
(Sưu Tầm)
(Sưu Tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét