Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

CHỈ CẦN BA TẤC ĐẤT!


          Một điền chủ rất giàu có, ruộng lúa bạt ngàn. Ông muốn cho người tá điền thân tín nhất một thửa đất rộng. Chiều dài thửa ruộng được tặng, tùy thuộc vào sức chạy của người tá điền. Anh ta sẽ bắt đầu chạy từ lúc mặt trời mọc cho đến giữa trưa, rồi cắm cọc làm dấu, sau đó chạy trở về đến nhà trước khi mặt trời lặn. Hôm đó, người tá điền bắt đầu cuộc chạy. Anh hiểu rằng hễ chạy càng xa thì mảnh đất càng lớn. Đến giữa trưa, anh tá điền dừng lại đóng cây cọc làm dấu, nhưng anh cảm thấy sức khỏe còn rất tốt, thế là một ý tưởng nảy ra, "Mình cố gắng chạy thêm chút nữa, khi trở về sẽ chạy nhanh hơn, chắc vẫn kịp!" Chạy một đoạn, người tá điền vội vã đóng cọc và quay trở về. Vừa chạy, anh suy nghĩ miên man cái viễn cảnh tốt đẹp khi mình trở thành một điền chủ. Thế nhưng, khi mặt trời đã sắp lặn, anh bỗng cảm thấy lo lắng vì đường về nhà còn khá xa! Cố gắng hơn, chạy nhanh hơn, bằng tất cả sức lực!… Điền chủ và gia đình anh tá điền chờ mãi không thấy anh trở về trong đêm. Cuộc tìm kiếm bắt đầu sáng hôm sau, họ gặp xác của anh trên một mô đất không xa nhà là mấy, tắt thở vì kiệt sức! Lẽ ra mảnh đất của anh sẽ có chiều dài vài ngàn mét, nhưng bây giờ miếng đất thuộc về anh chỉ còn là một khoảnh nhỏ đủ để lấp chiếc quan tài.
          Khi ý chí tham lam thúc đẩy, chúng ta sẽ có quyết định sai lầm. Có những sai lầm sửa chữa được, và những sai lầm không còn cơ hội! Bao nhiêu ước vọng và công sức đã đổ ra cả cuộc đời, con người chỉ gặt lấy hai bàn tay trắng. Họ không thể mang gì theo lúc chết. Cuộc chạy đã không về đến đích. Những gì quanh ta tựa như ảo giác, có đó, mất đó! Hãy tham gia một cuộc chạy, chẳng phải để giành lấy một mảnh đất trong đời nầy, song là một nước thiên đàng mà Chúa Cứu Thế đã hy sinh để sắm sẵn.

"Vậy thì, tôi chạy, chẳng phải là chạy bá vơ; tôi đánh, chẳng phải là đánh gió; song tôi đãi thân thể tôi cách nghiêm khắc, bắt nó phải phục, e rằng sau khi tôi đã giảng dạy kẻ khác, mà chính mình phải bị bỏ chăng." (1 Cô-rinh-tô 9:26,27)

Trích "Chắp cánh cho tâm hồn bay cao"
của Dương Quang Thoại 

Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

LỜI CHÚC TỐT ĐẸP

Đọc: Phi líp 1:9-18
"Điều tôi cầu xin, ấy là tình yêu thương của anh em ngày càng gia tăng, cùng với sự hiểu biết và mọi nhận thức sâu sắc." (Phi líp 1:9).

Tại Singapore, mọi tiệc tùng giao tế, làm ăn trong mùa Tết của người Hoa thường bắt đầu với món ăn gồm xà lách, nước xốt, đồ chua, và cá sống. Tên gọi món này là Yu Sheng, một cách chơi chữ nghe giống như "năm thịnh vượng." Theo truyền thống, những người dự tiệc cùng ném tung xà lách và lặp lại những câu chúc phát tài.
            Lời nói chúng ta có thể nói lên hi vọng chúng ta mong muốn cho người khác trong năm tới, nhưng không thể nào giúp phát tài được. Vấn đề quan trọng là Đức Chúa Trời muốn nhìn thấy gì trong chúng ta trong năm sắp tới?
            Trong thư gửi cho người Phi-líp, Phao-lô nói lên ao ước cùng lời cầu xin của ông cho tình yêu thương trong họ "ngày càng gia tăng cùng với sự hiểu biết và mọi nhận thức sâu sắc" (1:9). Hội Thánh tại đây từng là ngọn tháp kiên cố hỗ trợ cho ông (c.7), thế nhưng ông khuyên giục họ tiếp tục gia tăng trong tình yêu thương nhau. Phao-lô không đề cập tri thức mà đề cập sự hiểu biết về Đức Chúa Trời. Yêu thương người khác khởi đầu bằng mối liên hệ gần gũi hơn với Đức Chúa Trời. Khi biết Đức Chúa Trời rõ hơn, chúng ta sẽ biết phân biệt phải trái đúng mức.
            Nói lời chúc tốt đẹp nhất cho năm mới là điều hay. Nhưng lời cầu nguyện chân thành của chúng ta phải là mong cho tình yêu thương gia tăng trong mỗi người, để chúng ta được "đầy trái công chính... để tôn vinh và ca ngợi Đức Chúa Trời" (c.11).
- C.P. Hia

Sưu tầm 

Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

TẠI SAO NGƯỜI THEO CHÚA KHÔNG ĂN ĐỒ CÚNG?


                Các con dân của Chúa không ăn đồ cúng, vì Kinh thánh cấm:
       1. “anh em phải kiêng ăn của cúng thần tượng, huyết, thú vật chết ngột, và chớ tà dâm; ấy là mọi điều mà anh em khá kiêng giữ lấy vậy. Kính chúc bình an.” (Sứ đồ 15:29).
       2. “...đồ người ngoại đạo cúng tế là cúng tế các quỉ, chớ không phải cúng tế Ðức Chúa Trời. Vậy, tôi không muốn anh em thông đồng với các quỉ.” (1 Cô rinh tô 10:20).
      3. “... điều ta trách ngươi, ấy là ngươi còn dung cho Giê-sa-bên, người nữ ấy xưng mình là tiên tri, dạy dỗ và phỉnh phờ tôi tớ ta, đặng rủ chúng nó phạm tà dâm, và ăn thịt cúng thần tượng.” (Khải huyền 2:20).