Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

Vẫn Đúng Ngày Nay

Đọc Công vụ Các Sứ đồ 17:16-31.

“Trong lúc chờ họ tại A-thên, Phao-lô tức giận khi thấy thành phố đầy dẫy những hình tượng.” (Công Vụ Các Sứ Đồ 17:16).

Thư viện Chester Beatty Library ở Dublin, Ái Nhĩ Lan, có bộ sưu tập nhiều phần Kinh Thánh xưa từ thế kỷ thứ nhì sau công nguyên. Một mẫu có một phần của Công Vụ Các Sứ Đồ 17:16.
            Tuy nhiên, thông điệp từ mẫu đó vẫn hợp thời như báo chí ngày nay. Đó là "Trong lúc Phao-lô chờ họ tại A-thên, Phao-lô tức giận khi thấy thành phố đầy dẫy những hình tượng." Phao-lô nổi giận vì sự đầy dẫy hình tượng, và tôi tin rằng ông cũng sẽ nổi giận với chúng ta ngày nay.
             Một số thần tượng chúng ta thấy trong thế giới ngày nay khác với trong thời Phao-lô. Dù là của cải, danh vọng, quyền lực, thể thao, giải trí, hoặc chính trị, thần tượng ngày nay phải nói là dẫy đầy. Kẻ thù thuộc linh của chúng ta là Sa-tan, muôn thuở vẫn tìm cách quyến dụ chúng ta lìa bỏ Chúa Cứu Thế để quay sang thờ lạy tà thần. Cơ Đốc nhân không được miễn trừ, và vì vậy chúng ta phải canh giữ lòng mình, không tự cho mình là công chính mà nổi giận với người chưa tin, là những người có vẻ như thờ lạy đủ thứ, ngoại trừ Đức Chúa Trời.
            Chúng ta cũng phải có tình yêu của Đấng Christ để đến với những người chưa biết Ngài. Sau đó, giống như tín hữu Tê-sa-lô-ni-ca, họ có thể "Quay về với Đức Chúa Trời, từ bỏ thần tượng để phục vụ Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 1:9). - Bill Crowder.

"Thần tượng là bất cứ điều gì chiếm chỗ của Đức Chúa Trời trong lòng chúng ta."

HÃY QUAN TÂM ĐẾN NHAU

         Vào một đêm của năm 1935, Thị trưởng thành phố New York đến dự phiên tòa về đêm tại một khu phố rất nghèo nàn. Vụ kiện đầu tiên liên quan đến một bà già ăn cắp bánh mì để về nuôi mấy đứa cháu bị đói. Vì đây là một vụ kiện nhỏ, ông Thị trưởng xin chánh án cho mình ngồi ghế quan tòa để xử kiện. Tòa tuyên án: “Tôi phạt bà 10 đô la thay vì 10 ngày tù giam, bà có gì khiếu nại không?” Bà lão đang ngập ngừng suy nghĩ vì không biết lấy đâu ra 10 đô-la để đóng phạt. Vừa lúc ấy, ông Thị trưởng rút trong túi ra tờ giấy bạc 10 đô la bỏ vào mũ của ông, sau đó chuyền chiếc mũ cho những người có mặt trong phiên tòa, nói lớn: "Đồng thời, tôi xin phạt tất cả những người có mặt trong phòng xử, mỗi người 50 xu vì tội: Đã sống trong một thành phố mà để có “một người già phải đi ăn cắp bánh mì mà nuôi cháu.” Mọi người đều cười to với phán quyết kỳ quặc nầy, nhưng cũng vui vẻ "đóng phạt" 50 xu. Chiếc mũ được chuyền đi một vòng và cuối cùng chuyền đến tay người đàn bà có tội. Bà ta lấy 10 đồng đóng tiền phạt, và còn lại 74 đô la 50 xu để mua bánh mì nuôi cháu. 

Nghĩ đến người khác, là bí quyết để ta trở nên người cao thượng và bước gần hơn đến tiêu chuẩn sống phụng sự của Chúa Cứu Thế. Ngài đã quan tâm đến những ai cần sự cứu giúp! Xã hội hiện tại khiến con người chỉ nghĩ đến mình. Chúng ta lên án các hành vi phạm pháp, nhưng không hiểu nguyên nhân đã đẩy tội phạm đến chỗ tồi tệ, trong khi, lý do khiến họ sa ngã có thể vì sự thờ ơ, lãnh đạm và ruồng rẫy của chúng ta. Kẻ nghèo khó quanh ta là hiện thân cho Đấng ta tôn thờ, là hình ảnh để trắc nghiệm lòng thương xót, là cơ hội để ta thực hiện những nghĩa cử nhân từ. Khi lòng người mở rộng với kẻ cần sự cứu giúp, đó cũng chính là lúc người nhận được ánh sáng của tình yêu và niềm hạnh phúc ngọt ngào trong sự ban cho, chia sớt và quên mình.

"Vì sẽ có kẻ nghèo trong xứ luôn luôn, nên ta mới dặn biểu ngươi mà rằng: Khá sè tay mình ra cho anh em bị âu lo và nghèo khó ở trong xứ ngươi." (Phục truyền 15:11)

Trích "Chắp cánh cho tâm hồn bay cao"
của Dương Quang Thoại 


Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Muốn được cứu rỗi phải làm sao?

Được cứu rỗi là mình thoát khỏi sự hình phạt. Tại sao mình bị hình phạt?
Tại vì mình có tội với Đấng Tạo Hoá thánh khiết. Chính lương tâm chúng ta nhận rằng: “Tôi không toàn vẹn. Tôi có tội. Vì nhân vô thập toàn!”
Khi tội mình được sạch thì mình được cứu thoát khỏi hình phạt và được ở với Đức Chúa Trời trong Thiên quốc vinh hiển của Ngài.
Chỉ có một cách khiến cho mình được sạch tội. Kinh Thánh dạy: “Huyết Đức Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời, làm sạch tội chúng ta.” (1 Giăng 1:7b). Kinh Thánh Khải huyền nói rõ: “Ðấng yêu thương chúng ta, đã lấy huyết mình rửa sạch tội lỗi chúng ta.” (Khải huyền 1:6 a).
Vậy thì huyết Đức Chúa Giê-xu rửa được tội cho chúng ta.
Chúng ta phải tin Đức Chúa Giê-xu đã bị đóng đinh chết trên thập giá và Ngài đã sống lại, lấy huyết Ngài rửa sạch tội cho chúng ta. Đây là ân điển lớn lao mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta, để chúng ta được cứu.
Thật vậy, Kinh Thánh xác nhận: “ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu.” (Ephêsô 2:8a).
            Nếu viết một công thức thì:
           Ân điển của Chúa + Lòng tin nơi Chúa của chúng ta = Sự cứu rỗi.
Kinh Thánh nói thêm cho rõ là, sự cứu rỗi “không phải đến từ anh em, bèn là sự biếu tặng của Ðức Chúa Trời.” (Ephêsô 2:8b). Sự cứu rỗi “chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.” (Ephêsô 2:9).
Bạn đã tin nhận Đức Chúa Giê-xu chịu chết đổ huyết ra để xoá sạch tội lỗi của Bạn. Tội lỗi của Bạn đã được tha thứ. Xin chúc mừng Bạn.