Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Cũng quên

Ông Bà Cụ đi ăn ở nhà hàng, khi trở về Ông lái xe được một khoảng đường, Bà Cụ giật mình nói:
- Ông ơi! tôi bỏ quên cái khăn choàng, Ông trở lại nhà hàng cho tôi lấy cái khăn.
- Bà lúc nào cũng quên, quên, cái gì cũng quên, thật là phiền!!!
Vừa nói, Ông vừa lái xe trở lại, ngừng trước cửa nhà hàng. Bà mở cửa xe đi vào nhà hàng, Ông dặn vói theo:
- Bà lấy cái khăn, nhớ lấy cái nón tôi quên ở trong đó!  
- !!!!!

Không quên


Trên đường về nhà sau khi thăm ga đình người bạn,  vị giáo sư nói với vợ: 
- Em cứ bảo là anh hay quên, vậy em xem lần này anh đã nhớ cầm ô của chúng ta về đây! 
- Ồ! Anh thật đáng yêu. Nhưng hôm nay, lúc đi, chúng ta đâu có cầm ô đâu?
- !!!!!

Không quên


Trên đường về nhà sau khi thăm ga đình người bạn,  vị giáo sư nói với vợ: 
- Em cứ bảo là anh hay quên, vậy em xem lần này anh đã nhớ cầm ô của chúng ta về đây! 
- Ồ! Anh thật đáng yêu. Nhưng hôm nay, lúc đi, chúng ta đâu có cầm ô đâu?
- !!!!!

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

Ý Chúa Là Tốt

Đọc: Thi thiên 13


"Tôi đã tin cậy nơi sự nhơn từ Chúa." (Thi thiên 13:5).



          Những hoàn cảnh sống của chúng ta thực sự là tốt hay xấu?
          Chẳng hạn, khi xe bạn bị hư ngay trước lúc bạn sắp đưa gia đình đi xa. Nhưng khi bạn đem xe tới tiệm sửa, thợ máy nói, "May là ông không chạy xe. Lúc đang chạy nó có thể bốc cháy đấy." Vậy phải chăng là xấu, vì cho gia đình phải chờ đợ sửa xe; trá lại là tốt, vì sự bảo vệ của Đức Chúa Trời?
           Hoặc có lẽ con bạn quyết định chọn những môn chơi mà bạn chẳng thích chút nào. Bạn muốn con mình chơi bóng rổ và chạy đua trong trường trung học. Nhưng nó lại thích hát và chơi kèn. Bạn thấy nản, nhưng nó lại chơi thật xuất sắc và cuối cùng còn được học bổng về nhạc. Vậy là xấu, bởi giấc mơ của bạn không thành sự thật, hay là tốt, vì Đức Chúa Trời đã hướng dẫn con bạn theo cách bạn không thể đoán trước được?
           Đôi khi thật khó biết cách Đức Chúa Trời hành động. Sự mầu nhiệm của Ngài không luôn luôn được bày tỏ cho chúng ta, và đường chúng ta đi, thường chệch hướng do những khúc quanh không kiểm soát được. Có lẽ Đức Chúa Trời đang chỉ cho chúng ta con đường tốt hơn.
           Để bảo đảm điều có vẻ như không hay, vẫn giúp ích cho mình, chúng ta phải nhìn nhận và "tin cậy nơi sự nhơn từ Chúa." (Thi Thiên 13:5). Cuối cùng, chúng ta có thể nói, "Tôi sẽ hát cho Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã làm ơn cho tôi" (Thi Thiên 13:6).

- Dave Branon

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

CÂY SỒI HAY CÂY MƯỚP


        Một thương gia giàu có, muốn gởi con trai mình vào một trường danh tiếng, nhưng khi nhìn thấy chương trình học, ông lắc đầu, hỏi ông hiệu trưởng: - “Con tôi phải học tất cả những môn nầy sao? Các ông có thể soạn một chương trình ngắn hơn không? Tôi muốn con tôi phải tốt nghiệp trong thời gian ngắn nhất, sớm chừng nào tốt chừng đó!” Ông hiệu trưởng đáp: - “Thưa ông, điều đó tùy thuộc vào việc ông muốn con ông trở thành gì: Một cây sồi hay một cây mướp! Để có được một cây sồi, cần tới 20 năm, và để có một cây mướp chỉ cần 2 tháng là đủ!”
          Thế giới mà chúng ta đang sống, cái gì cũng nhanh! Vậy mà con người vẫn muốn mọi thứ phải nhanh hơn nữa! Người ta nôn nóng sự thành đạt! Nhưng tất cả mọi thứ đều nhanh hơn phỏng có ích gì, nếu chính nó phá vỡ một điều vô cùng quan trọng: Nhân cách con người! Đức Chúa Trời đã rèn luyện những tôi tớ của Ngài bằng nhiều phương cách, song dù phương cách nào chăng nữa, thời gian vẫn là yếu tố quan trọng để đạt được sự hoàn thiện. Nô-ê miệt mài giảng đạo dưới áp lực của sự chế nhạo ngót 120 năm. Gia-cốp vừa gặt lấy hậu quả của sự gian dối, vừa học tập cuộc sống khiêm nhường suốt 20 năm phục vụ cho La-ban. Môi-se tưởng những năm tháng của trường Quân sự Ai Cập là có thể trở thành người lãnh đạo, song ông phải tiếp tục học 40 năm chăn chiên để có thể ứng dụng cho sự chăn dẫn bầy chiên của Đức Chúa Trời. Đa-vít dù đã được xức dầu làm vua đương khi Sau-lơ còn cầm quyền, song vẫn được rèn luyện một cách nghiệt ngã nhiều năm như một kẻ trốn chạy.
          Để trở thành người hữu ích cho Chúa, cho xã hội, hãy chấp nhận một kỷ luật trong rèn luyện, mà trên tất cả, là sự tu chỉnh đức hạnh.

"Vậy nên, về phần anh em phải gắng hết sức thêm cho đức tin mình sự nhơn đức, thêm cho nhơn đức sự học thức, … tiết độ … nhịn nhục … tin kính … tình yêu thương anh em, thêm cho tình yêu thương anh em lòng yêu mến." (2 Phi-e-rơ 1:5-7)­­­­­­­­­­­­­­­   

(Sưu tầm)

CHÚA GIẢI QUYẾT RÁC CỦA BẠN

        Có những đêm không ngủ được, tôi nghe tiếng người phu quét rác bên đường. Đều đặn, trung thành! Mỗi ngày, những chiếc xe tải chầm chậm chở hàng khối rác khổng lồ ra vùng ngoại ô để xử lý. Nhà tôi ngày nào cũng phải đổ rác. Rác ứ lại là một điều khủng khiếp. Có biết bao nhiêu loại rác! Rác từ thức ăn thừa, rác của trái cây, rác là vỏ lon đồ hộp, rác của lòng gà, xương cá, rác túi nylon, thậm chí có lúc rác là cả xác chuột chết! Rác văn phòng thì sạch sẽ, nhưng rác nhà bếp mà để lâu thì ô uế cả một "vùng trời" - Có lúc quên đổ rác, rác bốc mùi khó chịu. Nếu nhà đầy những rác, rác ngoài sân, rác trên bàn, rác phòng khách, rác giường ngủ, thì đó không còn là nhà nữa, nó là một bãi rác. Mỗi ngày hằng triệu tấn rác được thải ra trên toàn thế giới!

          Trong khi người ta lo lắng giải quyết nhanh chóng các loại rác kể trên bao nhiêu, thì lại tỏ ra thờ ơ với những thứ rác rưởi của tâm hồn bấy nhiêu. Nếu rác kia làm ô uế môi trường đôi phần thì rác rưởi tích tụ trong lòng và tâm trí con người còn ô uế hơn gấp bội. Những thứ rác của ghen ghét, rác nói hành, rác cay đắng. Những rác ích kỷ, rác trả thù, rác tham dục! Có cả những thứ rác tưởng như thơm tho như rác giả hình, rác tự phụ, khoe khoang... nhưng đã là rác thì bản chất là bẩn thỉu.

          Kinh Thánh gọi rác tâm hồn là "tội lỗi." Xưng tội có nghĩa là nhìn nhận tội lỗi theo đúng như cách Chúa nhìn về tội lỗi, gớm ghê nó và quyết định từ bỏ nó. Không nên sợ hãi khi xưng tội với Chúa, vì Ngài đã biết hết tất cả rồi. Cảm tạ Chúa vì Ngài dự bị cho chúng ta một sự tẩy sạch bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu khi chúng ta cần sự thanh tẩy của Ngài. Chúa muốn bạn góp sức với Ngài để loại bỏ những rác rưởi của tâm hồn bạn, để bạn sẽ sống với những tư tưởng thanh cao hơn, lời nói trong sạch hơn, cử chỉ cao thượng hơn bằng một tâm hồn biết hy sinh hơn.



"Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác." (1 Giăng 1:9).

(Sưu Tầm)