Thế nhưng ngay năm đầu tiên, sau khi
bức tường được hoàn thành, Trung Hoa đã bị tấn công ba lần. Kẻ thù không tìm
cách vượt qua bức tường thành, nhưng họ đã mua chuộc những quan trấn giữ cửa
thành. Sai lầm thảm hại trong sự phòng vệ của Trung Hoa là họ đã dùng rất nhiều
của cải để xây dựng bức tường, nhưng lại lơ là trong việc xây dựng phẩm hạnh
của quan quân triều đình.
Chúng
ta cứ tưởng mình có thể xây dựng xứ sở trên tổng sản lượng quốc gia hoặc bảo vệ
đất nước bằng những thứ vũ khí tối tân với một quân đội thiện chiến, nhưng Đức
Chúa Trời thì nói rằng đất nước được xây dựng bằng phẩm hạnh của dân tộc. Một
hệ thống phòng vệ lớn hơn, quy mô hơn, nhưng cuối cùng cũng sẽ không thể bảo vệ
được điều gì cả. Người ta chỉ có thể góp phần bảo vệ an ninh bằng cách trở nên “không vít, không tì, không chỗ trách được…
giữa dòng dõi hung ác ngang nghịch.” (Phi-líp 2:15). Đạo đức là một tường rào an toàn hơn hết, không một kỷ luật
nào hiệu quả hơn kỷ luật tự giác. Con cái Đức Chúa Trời phải hiểu hơn người
ngoại, rằng phải xây cho mình những tường rào của đạo hạnh đặt nền móng trên
bản tính thánh thiện và trọn lành của Cứu Chúa chúng ta. Ai quá chú tâm đến vật
chất mà không tu dưỡng tính hạnh, người ấy đang bán đứng linh hồn mình cho quỉ
dữ.
“Sự công bình làm
cho nước cao trọng, song tội lỗi là sự hổ thẹn cho các dân tộc” (Châm ngôn 14:34)
(Sưu Tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét