Những nhà khảo cổ đã đào xới một khu
vườn cổ của người Ai Cập bị chôn vùi suốt gần 3000 năm. Họ tìm thấy những hạt
đậu với tuổi thọ tương tự số năm như vậy. Các hạt đậu nầy được mang trồng lại
vào ngày 4 tháng 6 năm 1844, và trong vài ngày sau đó, hạt đậu đã phá vỡ lớp
đất mỏng và nẩy mầm! Những hạt đậu nằm yên suốt 3000 năm, nay được phục sinh.
Thật diệu kỳ!
Nếu Đức Chúa Giê-su không từ kẻ chết sống
lại và không có ngày phục sinh sau nầy cho chúng ta, thì cuộc sống Cơ Đốc nhân
không còn chút nào ý nghĩa. Nếu cuộc đời này chỉ có thế thôi - chỉ vài mươi năm
khóc cười lẫn lộn, rồi sau đó là bóng đêm vĩnh cửu - thì có thể cùng nói với
Phao-lô rằng: "Nếu chúng ta chỉ có
sự trông cậy trong Đấng Christ về đời này mà thôi, thì trong cả mọi người,
chúng ta là kẻ khốn nạn hơn hết." (I Cô-rinh-tô 15:19.) Sự phục sinh không phải là một
tư tưởng hoang đường và khó tin. Phao-lô đã đem lãnh vực thực vật để ứng dụng
vào lẽ thật phục sinh một cách sắc bén. I Cô-rinh-tô 15:36 "Hỡi kẻ dại kia, vật gì ngươi gieo, nếu không chết đi trước đã,
thì không sống lại được." Chúng ta có thể thấy sự minh họa ấy trong
thế giới thiên nhiên quanh ta.
Vậy thì, sao không thể tin vào việc
Đức Chúa Trời gọi kẻ chết sống lại? Công vụ 26:8: "Ủa nào! Các ông há lại ngờ chẳng có thể tin được rằng Đức Chúa
Trời khiến những kẻ chết sống lại sao?" Nếu Đức Chúa Trời có thể lấy
bụi đất hà hơi sống để tạo ra con người (Sáng thế ký 2:7), thì sao Ngài lại không thể làm
cho kẻ chết sống lại? Đức Chúa Giê-su đã phán: "Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu
đã chết rồi." Giăng
11:25. Đức Chúa Giê-su đã khiến kẻ chết sống lại. Chính Ngài cũng đã
sống lại. Có bao giờ bạn hoài nghi về điều đó chăng? Nếu chính bạn mà còn mơ hồ
về sự sống lại, thì làm sao có thể kéo người khác đến đức tin? Hãy nhớ: Tin
Chúa mà không tin vào sự phục sinh, thì chúng ta thật bất hạnh!
"Các
ông há lại ngờ chẳng có thể tin được rằng
Đức
Chúa Trời khiến những kẻ chết sống lại sao?" (Công vụ các Sứ đồ 26:8).
(Sưu tầm).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét