Đời Tuyên Vương nước Tề, vua thích
nghe sáo, có nuôi trong cung điện ba trăm người để thổi sáo cho vua nghe. Mỗi
lần muốn nghe, Vua truyền ba trăm người cùng thổi lên một lần. Trong số ấy có
Đông Quách tiên sinh là người bất tài, thổi sáo rất tệ, nhưng cũng nhập đoàn
kiếm lương ăn. Sau, Tề Tuyên Vương mất, Mẫn Vương nối ngôi, cũng say mê tiếng
sáo. Nhưng vua con không có ý thích giống vua cha, vua chỉ thích nghe từng
người thổi chứ không thích nghe nhiều người thổi một lúc. Đông Quách tiên sinh
biết mình bất tài, nghĩ đến ngày sẽ bại lộ, nên tìm đường trốn trước.
Sự dối trá nhan nhản khắp nơi. Người
ta khoác lên những bộ mặt khác nhau để hoà nhập với xu hướng đạo đức, để được
đánh giá là tốt đẹp, như những chiếc bình phong che đậy sự giả tạo. Hội thánh
Chúa từ nhiều thế đại cũng đã có không ít những Cơ Đốc nhân bề ngoài. Nhìn thì
rất gương mẫu và đạo hạnh, tưởng là sốt sắng và nhiệt thành, họ hòa nhịp với
cộng đồng Dân Chúa để thực hiện được nhiều việc lớn, thế nhưng thực chất có thể
là một sự lường gạt. Họ đã đánh lừa người khác và đánh lừa cả bản thân.
Sự sống Chúa Cứu Thế không tồn tại
trong họ, họ sống theo tư dục, tạo vẻ bề ngoài đức độ để hưởng được đặc quyền
hoặc sự tôn vinh. Nhưng sẽ có một thời điểm mà từng người một phải ứng hầu
trước mặt “Đấng Nhạc Trưởng" vĩ đại của vũ trụ, và lúc ấy, không điều giả
dối nào được che giấu. Hãy sống bằng sự sống thật của Chúa, hãy để Chúa Cứu Thế
ngự trong lòng hầu cho mọi hành vi của chúng ta đều xuất phát từ nguồn sống
chân thật của Ngài. Bất cứ một sự giả dối nào cũng cần phải được loại bỏ. Sự
lừa gạt khi bị phát lộ sẽ rất ê chề, chỉ điều chân thật mới đứng vững trước mọi
cảnh ngộ của đời.
“Vì Đức Chúa Trời
sẽ đem đoán xét các công việc, đến đỗi việc kín nhiệm hơn hết, hoặc thiện hoặc
ác cũng vậy."
(Truyền Đạo 12:14).
(Sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét