(Kỷ niệm 40 năm ngày cưới: 26/11/1972
– 26/11/2012)
Chuyện của hai người con Chúa theo Ngài bình an
phước hạnh cho đến ngày nay.Họ cám ơn
Chúa nhiều vì nhờ ơn thương xót Ngài
“dẫn dắt họ.” (Thi thiên 18:14).
phước hạnh cho đến ngày nay.Họ cám ơn
Chúa nhiều vì nhờ ơn thương xót Ngài
“dẫn dắt họ.” (Thi thiên 18:14).
Em ơi,
Chúa dẫn bước mình
Bốn mươi năm
trước,
chuyện
tình đầu
Xuân
Buổi đầu khi gặp giai nhân
Lòng nghe rộn
rã bâng khuâng vơi đầy!
Mùng hai ngày Tết về đây
Nắng Xuân từng sợi nghiêng
nghiêng
Hồn anh lạc bước cảnh tiên êm đềm
Áo em lùa gió bên thềm
Gió đưa
mây xỏa,
bồng
bềnh
bờ
vai.
Xuân sang ngọn
gió heo may
Áng mây thơ thẩn bay bay lững lờ
Trăng soi soi bóng hững
hờ
Em ở
bên ấy
dòng sông
Bên nầy
anh nhớ
khôn cùng: nhớ
em.
Ban mai nghe tiếng đàn chim
Chúng hót theo điệu nhịp tim của lòng
Anh hát, chúng lại hòa chung
Chung bài yêu dấu, nhớ nhung em nhiều!
Chiều chiều, lại nhớ chiều chiều
Nhớ người áo
trắng diễm kiều mảnh mai
Chiều chiều anh
nhớ nhớ ai
Nhớ Cô gái Bắc
khoan thai dịu dàng
Tơ lòng muôn mối ngổn
ngang
Làm sao cho được yêu nàng mới yên
“Cầu xin ơn Chúa
se duyên
Cho chúng con được thề nguyền bên nhau.
”
Chúa cho thỏa nguyện ngày nào ước mơ
Chuyện cưới mình
đẹp tuổi thơ
Chúng mình dù chỉ bình thường
Chúa cho hạnh phúc, tình thương ngọt ngào
Mình như đôi nhạn bay
cao
Cánh chim liền cánh nói sao hết tình
Bầu trời tỏa nắng bình minh
Ánh mai tươi sáng trong
lành biết bao!
Nhưng, Ba Mươi tắt ánh sao
Tháng Tư ngày đó, binh đao hãi hùng!
Một Chín Bảy Lăm khốn cùng
Miền Nam lâm cảnh cáo chung: Ðổi đời!
Thương em hai sáu tuổi đời
Người ta đuổi sở em rồi
Tiền lương đâu
nữa để nuôi con khờ!
Thương em vợ trẻ bơ vơ
Chồng xa biền biệt từng giờ khổ đau
Thương con, hỏi Chúa
trên cao:
“Thanh của con, sẽ thế nào tương lai?
Chồng con, sao sẽ ngày mai?
Con xin dâng trọn
trong tay của
Ngài.”
Em ơi,
câu nói rất
hay:
“Ngày đầu lưu luyến, dễ ai quên nào!”
Riêng anh, anh chẳng
quên đâu
Mà còn thêm nhớ: nỗi đau quả sầu
Tình mình tưởng
đẹp...
muôn màu
Nào ngờ em
phải
dãi dầu
nuôi anh
Thương
em phận
gái mỏng
manh
Bến “đục” em chịu, “không
lành...” em cam
Tình anh, em giữ
trong tâm
Dẫu anh Cải tạo sáu năm... lâu dài!
Ngày ngày từ
lúc sớm
mai
Khi đắt,
khi ế,
chiều,
trưa
Mong con có đủ cơm dưa muối cà
- Còn anh, anh cải tạo xa
Cơm anh có đủ, hay là đói
luôn??
Cảnh trời u ám mưa tuông
Xin anh nhẫn
nhục,
lấy
buồn
làm vui!
Bé Thanh cứ hỏi Ba thôi:
- Ba đi đâu vắng
lâu rồi,
mẹ ơi?
Xa anh tim thắt lệ rơi
Mẹ con em khổ, thiếu nơi nương nhờ
Tội nghiệp con, tuổi ấu thơ
Nhớ cha nó khóc
ngẩn
ngơ buồn hoài
Dỗ con em nói:
“Nay mai
Con đi Ba nhé: Chờ
ngày thăm
nuôi.”
Kinh Làng, Miệt
Thứ xa
xôi
Hết đường sỏi đá, đến nơi thuyền đò
“Chúa ơi
sông, biển,
sóng vồ hiểm nguy
Sóng nước,
con nếu
chết
đi
Chồng con khổ lắm lấy gì ủi an
Con cầu
xin Chúa ơn
ban
Chồng con trong
cảnh
khổ
nàn Chúa ơi!”
Tang thương
vật đổi, sao dời
Nỗi buồn lao lý biết đời nào nguôi!
Thương
chồng
nỗi đắng ngậm ngùi
Thăm nuôi an ủi từng lời cho nhau:
“Mình ơi,
mình hãy vơi sầu
Chúa sẽ
đoái nhậm lời cầu bên nhau.”
Tạ ơn Thiên Chúa
trời
cao
Cảnh nào Chúa cũng dồi dào yêu thương
Dù cho mình ở
chân tường
Chúa cũng ở đó, Ngài thương giữ gìn
Cải tạo Rừng Tràm
U-minh
Sáu năm,
Chúa đã dẫn
anh trở về
Vui mừng
sum họp
phu thê
Hết bĩ cực, tới thới lai
Cám ơn
em nữa, ơn sâu!
Em chịu
nghèo để
anh hầu
việc
Cha
Từ Mel-bourne quyết đi xa
Mình có ba đứa con thơ
Tính sao đủ sống xin nhờ Chúa cho
Em làm xôi vị, xôi vò
Bánh bao, bánh tét, bánh bò, bánh cam
Da lợn, bánh cuốn,
bánh tằm....
Cầu xin bán được lãi năm mười đồng
Nuôi con, em cũng
giúp chồng
đi học Thần Ðạo, tại Trường Thánh Kinh
Mình dâng lên Chúa tâm tình
Hết lòng phục vụ, dâng mình
thờ
Cha,
Xây dựng
Hội
Thánh Dar-ra
Nhờ Chúa chỉ dẫn gần xa từng giờ
Mười năm mình quyết phụng-thờ
Cùng Hội
Thánh Chúa vô bờ phước ân!
Thật tạ ơn Chúa
muôn phần
Giờ em đi làm hãng may
Kiếm tiền mua
sách, mua giày cho con
Chồng, con vui sống vuông tròn
Thì em thỏa nguyện có
còn gì hơn.
Hội Thánh nhờ Chúa ban ơn
Lúc đầu
xây dựng
chỉ hơn đôi người
Dần dần Hội Thánh đông
vui
Nhóm bảy,
tám chục
dâng lời:
“Phước
thay!”
Mình hầu
việc
Chúa nơi nầy
Mười hai năm phước cao dày ơn Cha.
Chúa cho cơ-nghiệp mình là ba con
Một dâu, một rễ và còn
Thêm một dâu nữa vẹn toàn đợi mong.
“Cảm tạ ơn Chúa Quan
phòng
Chúa đã ban phước cho dòng dõi
con.”
Em à, giờ nếu anh
còn
Chỉ hai mươi tuổi, tuổi tròn cập kê
Ba Mẹ bảo kiếm hiền thê
Anh thưa Ba Mẹ, xin
nghe con nào:
Con xin được cưới họ Ðào
Cô tên Kim Ánh dạt dào con
yêu!
Bốn mươi năm nắng mưa nhiều
Giờ đây quyết định: “Anh yêu Bắc Kỳ!”
Hữu Thanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét